"NẾU ANH CHƯA ĐẾN HẠ LONG, ANH SẼ KHÔNG TIN LỜI EM NÓI ĐÂU"
Nếu chưa đến Hạ Long, anh sẽ không tin lời em nói đâu !!!
Anh cũng quê vùng biển, anh thường nói "Mỗi lần ra biển anh thấy mình thật nhỏ bé”, nhưng với tôi bờ vịnh Hạ Long xinh đẹp này mang lại cho người ta cảm giác gần gũi, êm đềm và thân thuộc.
Tôi sinh ra và lớn lên tại một thị trấn nhỏ thuộc tỉnh Quảng Ninh, xa bờ vịnh Hạ Long 70 km. Dù rất nhiều lần được đến thủ phủ tỉnh nhưng tôi lại chưa một lần có cơ hội được chạm mặt với kiệt tác thiên nhiên vịnh Hạ Long.
Năm tôi vào đại học, bạn bè ở xa khi nghe nói tôi ở Quảng Ninh thì đều ríu rít hỏi “Vịnh Hạ Long đẹp lắm phải không?”, tôi hào hứng khoe “Ừ, đẹp lắm”. Chưa một lần được tận mắt chiêm ngưỡng bức tranh thủy mặc ấy nhưng trong lòng tôi tràn ngập tự hào và tình yêu quê hương mình.
Năm 25 tuổi, tôi mang theo hành trang trên vai đến thành phố mà tôi ao ước. Căn nhà trọ ọp ẹp, nghèo nàn nhưng tôi vẫn quyết thuê vì chỉ cần bước ra cửa là tôi đã nhìn thấy biển trước mắt, đã thấy những hòn đảo của Hạ Long và những cánh buồm xa xa...
Tôi háo hức đến ngày mình tận mắt nhìn thấy và tận tay chạm vào bức tranh kỳ quan thế giới của quê mình chứ không phải qua những vần thơ, những thước phim và các tấm ảnh tuyệt đẹp đã xem...
Tôi đã không phải chờ đợi lâu cho lần gặp mặt vịnh Hạ Long đầu tiên, cái cảm giác được thu tất cả hình ảnh của hàng nghìn đảo đá lớn nhỏ vào trong tầm mắt khiến người ta như lạc vào cõi mơ. Anh cũng quê vùng biển, anh thường nói "Mỗi lần ra biển anh thấy mình thật nhỏ bé”, nhưng với tôi bờ vịnh xinh đẹp này mang lại cho người ta cảm giác gần gũi, êm đềm và thân thuộc.
Những kiệt tác thiên nhiên trong suốt hành trình khiến bất kỳ du khách nào cũng ồ lên thích thú, đây là Hòn Đinh Hương, hòn Gà Chọi, hòn Chó Đá, hòn Đầu Người...Tạo hóa thật khéo tay, các tác phẩm điêu khắc của người quả là có một không hai trên trần thế.
Hang Sửng Sốt là nơi tôi ghé thăm đầu tiên, đến tận bây giờ tôi vẫn nhớ như in cảm giác đó, cảm giác ngỡ ngàng đến sửng sốt vì cái đẹp trước mắt mình. Không gian cổ tích của ánh sáng và nhũ đá khiến ta ngỡ mình như lạc vào động tiên, không khí mát lạnh trong hang mang lại cảm giác thư thái đến kỳ lạ.
Cứ thế bất ngờ lại nối tiếp bất ngờ khi lần lượt tôi đến thăm động Thiên Cung, hang Đầu Gỗ, hang Bồ Nâu. Cái đẹp ngàn năm của tạo hóa cộng với những câu chuyện thú vị gắn liền với sự xuất hiện của các hang động khiến tôi mê mẩn không muốn rời. Phải tận mắt chứng kiến và chiêm nghiệm cảm giác đó mới hiểu được vì sao các nhà thơ, các nhạc sĩ lại viết ra được những bản tình ca về Hạ Long hay đến thế.
Nếu bạn đã đến Hạ Long, nếu bạn từng thổn thức về vẻ đẹp rạng rỡ của vịnh Hạ Long trong một ngày nắng đẹp thì tôi tin bạn chỉ mới được thưởng thức một nửa vẻ đẹp của người con gái đó thôi. Hãy trải nghiệm cảm giác một mình ngồi trên boong tàu nhìn những tia nắng tắt dần lung linh trên mặt biển và chờ đợi những điều thú vị khi hoàng hôn buông xuống.
Lần đầu tiên ra vịnh cũng là lần đầu tiên tôi được ngủ đêm trên biển, tôi đã không bao giờ quên cảm giác tuyệt vời đó, một bữa tối trong hang. Con đường ngắn dẫn vào trong hang qua chiếc cầu tạm hơi chòng chành khó đi nhưng khi vào đến nơi cảnh tượng trong hang khiến tôi và các du khách ngạc nhiên tột độ.
Bữa tiệc buffet bắt mắt ngập tràn ánh nến, tiếng nhạc và hoa trong Hang Trống. Hang khá rộng và có sức chứa đến mấy trăm khách, có sân khấu để tổ chức sự kiện, nền hang không mấp mô mà bằng phẳng, không khí không ẩm ướt, lạnh lẽo mà vô cùng dễ chịu. Tôi đã có một bữa tối ngon miệng và hài lòng.
Trở về tàu sau một ngày bận rộn, tôi tận hưởng cảm giác thoải mái trên chiếc giường êm ái trong căn phòng nhỏ xinh xắn. Quả đúng là “Mọi sự so sánh đều khập khiễng”, cảm giác ngủ đêm trên biển không hề giống bất cứ cảm giác ngủ đêm trong một căn phòng hạng sang của khách sạn cao cấp nào. Nó vừa êm đềm, vừa giản dị và thật bình an. Tôi cảm nhận từng tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền ngoài kia, cảm nhận thấy hơi thở trong lành của biển cả và ánh trăng dịu dàng bên cửa sổ đưa tôi vào giấc ngủ.
Không bỏ lỡ cơ hội đón bình minh trên biển nên sáng hôm sau tôi dậy khá sớm, một mình trên boong tàu sundeck ngắm biển, tôi và không gian riêng tư ấy, không âm thanh, không ánh sáng đèn màu, không cảnh tấp nập dòng người đi lại, biển tĩnh lặng và dịu êm nên phải chú ý lắm mới nghe thấy tiếng sóng vỗ nhè nhẹ. Một vài cánh chim trao nghiêng trên bầu trời và bốn bề là là một màu xanh mướt mát, màu xanh của biển, màu xanh của bầu trời, màu xanh của hàng nghìn đảo đá lớn nhỏ trước mắt.
Vịnh Hạ Long giờ đây như cô gái thuần khiết lạ kỳ, ai đó nói rằng bức tranh vịnh Hạ Long được tạo nên từ nhũ đá và nước quả là một nhận xét tinh tế. Nếu bạn ở trong hoàn cảnh đó bạn sẽ thấy mọi cảm xúc về cái đẹp sẽ không còn ranh giới, sẽ chỉ là cảm giác không tả được bằng một mỹ từ nào. Chưa bao giờ trong đời tôi có một buổi sáng an lành đến thế. Những tia nắng ban mai đầu tiên đã bắt đầu nhảy nhót, đùa nghịch qua những mỏm đá, biển vươn mình tỉnh giấc, bức tranh sống động của một ngày bình yên bắt đầu.
Hành trình buổi sáng đưa chúng tôi đến thăm Hang Luồn, do miệng hang thấp và hẹp nên chúng tôi di chuyển vào trong hang bằng thuyền nhỏ, ai cũng háo hức cố chạm tay vào các nhũ đá mát lạnh khi đi qua cửa hang. Trong lòng hang mở ra là một hồ nước nhỏ, bao bọc quanh nó là một dãy núi đá hình vòng cung, nhìn từ đây người ta ngỡ bầu trời thật gần và có hình elipse.
Tôi tiếp tục đến thăm làng chài Cửa Vạn và lớp học trên biển, các cô cậu bé da rám nắng tự chèo thuyền thúng hoặc được bố mẹ đưa đến lớp mặt mũi ngời sáng, thích thú khi có khách ghé thăm. Nhìn các em say mê vượt khó đến lớp tôi mới hiểu tinh thần hiếu học của dân tộc mình ngấm vào máu tất cả con người Việt Nam cho dù người đó ở vùng miền nào, điều kiện nào đi chăng nữa.
Chia tay Hạ Long với cảm giác đầy tiếc nuối, tôi ấp ủ cơ hội cho lần gặp mặt sau. Tôi trở về công việc thường nhật và post lên status trên facebook "Nếu anh chưa đến quê hương em, anh sẽ không tin lời em nói đâu”.
-Nguồn: Review hạ long -